Nói xong, hắn nhìn về phía Cổ: “Chúng ta đi thôi!”
Cổ chần chừ một lát, sau đó gật đầu: “Được! Hôm nào lại đến chơi!”
Nói xong, nàng ta dẫn theo Diệp Huyên rời đi!
Trong phòng, A Lan nhìn Diệp Huyên và Cổ rời đi, trầm lặng không nói!
Sau khi rời khỏi nhà lầu cổ, Cổ đột nhiên nói: “Nàng ta đã trải qua rất nhiều! Trước đây nàng ta từng là quốc sư của đế quốc Nguyên, sau lại bởi vì một vài chuyện, xúc phạm chủ nhân bút Đại Đạo, sau đó bị chủ nhân bút Đại Đạo phong ấn ở nơi này...”
Nói xong, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi giận rồi?”
Diệp Huyên cười nói: “Vừa đến đã bị người khác phủ định, ngươi có tức không?”
Cổ gật đầu!
Diệp Huyên lại nói: “Ta đã không thể thay đổi cái sự thực là thế hệ thứ hai này! Không dựa vào người nhà... Như lời ngươi nói, nếu ta không dựa vào người trong nhà, có lẽ ta bây giờ đã bị chủ nhân bút Đại Đạo an bài...”
Nói xong, hắn dường như nghĩ đến cái gì: “Ngươi vừa mới nói, nàng ta xúc phạm chủ nhân bút Đại Đạo... Nàng ta đã phạm phải chuyện gì?”
Cổ nói: “Luôn rình thiên cơ, hơn nữa, nghĩ muốn cưỡng chế nghịch thiên cải mệnh! Rình thiên cơ thì được, nhưng nghịch thiên cải mệnh, vậy đồng nghĩa với phá hư trật tự của chủ nhân bút Đại Đạo rồi! Cho nên, nàng ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623545/chuong-10549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.