Cô gái tên A Lan kia có ngũ quan tinh xảo đến hoàn mỹ, không có một chút tỳ vết nào, đặc biệt cặp mắt kia, vô cùng to, còn có linh tính, giống như có thể nhìn thấy người khác vậy!
A Lan cười nói: “Từng là người thiên mệnh!”
Cổ gật đầu: “Đúng vậy!”
Nói xong, nàng ta liếc nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Có muốn xem tướng mệnh không?”
“Xem tướng?”
Diệp Huyên sửng sốt.
Cổ cười nói: “Đúng vậy! Ngươi có thể không biết, A Lan của chúng ta ở Sách Toán Chi Đạo, thật sự là thiên hạ vô song, ta dám nói, vũ trụ tứ phương không bất kỳ một người nào có thể so sánh với nàng ta!”
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó đi đến trước mặt A Lan: “Vậy xem cho ta đi!”
Cổ nhìn về phía A Lan, A Lan lại trầm lặng.
Cổ vỗ nhẹ lên vai A Lan, cười nói: “Nể mặt chút đi!”
A Lan nhìn về phía Diệp Huyên: “Không phải ta không nể mặt ngươi, mà là ta không tính được mệnh của vị tiểu bằng hữu này!”
Cổ hơi cau mày: “Không tính được?”
A Lan gật đầu: “Ngươi không thể tưởng tượng được độ cứng rắn của mệnh hắn!”
Cổ híp mắt lại: “Cứng đến mức nào?”
A Lan nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Không cách nào hình dung!”
Không cách nào hình dung!
Cổ trầm lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623540/chuong-10547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.