Diệp Huyên dẫn theo Cổ đến trong tinh không, quay đầu ngó ra sau rồi chém ra một kiếm!
Vèo!
Thời không ở mấy vạn dặm đằng xa trực tiếp nứt toạc, một bóng người ầm ầm nổ tung, chỉ còn lại linh hồn!
Ngươi...
Linh hồn kia kinh ngạc nhìn Diệp Huyên: "Ngươi..."
Diệp Huyên lạnh lùng liếc gã: "Pháp giới ở đâu? Chỉ cái hướng đi!"
Linh hồn nhìn chòng chọc vào Diệp Huyên quát: "Diệp Huyên! Ngươi vi phạm luật lệ, ngươi có biết mình phạm..."
Diệp Huyên vung tay: "Đừng nói nhảm nữa! Chỉ cái hướng đi!"
Bấy giờ, bút Đại Đạo bỗng nói: "Bên phải!"
Bên phải!
Diệp Huyên quay đầu ngó rồi hỏi: "Chỗ nào bên phải?"
Bút Đại Đạo câm nín một lúc mới nói: "Đại ca, không có thực lực đó thì đừng có ra vẻ như vậy được không?"
Diệp Huyên đen mặt: "Huynh cảm thấy ta không thể diệt Pháp giới?"
Bút Đại Đạo trầm giọng nói: "Bên phải, còn phải hỏi ta cụ thể ở đâu... Cậu chưa thể liếc mắt một cái nhìn xuyên chư thiên vũ trụ còn muốn một kiếm diệt Pháp giới... Ta cảm thấy đau trứng dùm luôn!"
Mặt Diệp Huyên đen y như đít nồi, đang định nói chuyện thì linh hồn kia bỗng cả giận: "Thả ta ra!"
Diệp Huyên sửng sốt, nhìn linh hồn kia hỏi: "Ngươi dựa vào cái gì mà lớn lối như thế?"
Linh hồn trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623506/chuong-10535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.