Diệp Huyên trầm giọng nói: “Người bạn này của ngươi có phải tên Cổ Bái Nguyệt không?”
Cổ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi quen sao?”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Không quen!”
Cổ khẽ gật đầu: “Người của hệ ngân hà đều rất thú vị, chính là… Rất thích nói lời thô tục, gì mà chết tiệt, gì mà mẹ nó… Rồi mẹ kiếp… Khốn nạn gì đó…”
Nói rồi, nàng ta lắc đầu…
Diệp Huyên: “…”
Nghe thấy lời của Cổ, Diệp Huyên bất giác lắc đầu khẽ cười!
Không thể không nói, một vài từ của hệ ngân hà quả thực không được nho nhã lắm!
Cũng may, Tần Quan rất văn minh!
Lúc này, Cổ bỗng nói: “Đi thôi, ta đưa ngươi đến một nơi tu luyện Cổ Chiến Thể!”
Diệp Huyên thôi nghĩ, gật đầu nói: “Được!”
Cổ chợt nói: “Đúng rồi, lúc chủ nhân bút Đại Đạo nói với ngươi trước kia ta là người xấu, ngươi cảm tạ gì vậy?”
Diệp Huyên ngây người, sau đó cười nói: “Ngươi hy vọng ta cảm tạ gì?”
Cổ nhìn Diệp Huyên: “Ta muốn nghe suy nghĩ thật của ngươi!”
Diệp Huyên im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi nói không sai, sau này ta giúp đỡ người khác, không thể bởi vì đối phương cho ta lợi ích thì ta sẽ giúp! Cứu một người xấu, có thể sẽ làm hại vô vàn người tốt! Nhất là kiểu người ác thực lực vô cùng mạnh!”
Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623477/chuong-10529.html