Cổ gật đầu!
Diệp Huyên nói: “Là thời đại mà chủ nhân bút Đại Đạo tiêu diệt các ngươi?”
Cổ cười nói: “Xem như vậy đi!”
Diệp Huyên nhìn Cổ, không nói gì thêm.
Không lâu sau, hai người đi vào vùng hoang tàn kia, Cổ nhìn đống phế tích trước mặt, vẻ mặt bình tĩnh như nước.
Diệp Huyên nhìn các kiến trúc xung quanh, các kiến trúc này đều được tạo thành từ nguyên liệu đặc biệt, vì vậy, có thể ngăn cản hoàn toàn sự ăn mòn theo thời gian!
Như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyên quay đầu nhìn Cổ: “Nơi này có nguy hiểm gì không?”
Cổ đang định nói thì ngay lúc này, mặt đất phía xa bỗng chuyển động.
Diệp Huyên nhìn mặt đất chuyển động, vẻ mặt đề phòng!
Rất nhanh sau đó, một ông lão gầy yếu chầm chầm bò lên từ dưới đất.
Diệp Huyên nhìn Cổ, Cổ xua tay: “Không quen!”
Diệp Huyên chẳng biết nói gì!
Lúc này, ánh mắt ông lão gầy yếu kia bỗng dừng trên người nhìn Diệp Huyên, ông ta cứ nhìn Diệp Huyên như vậy, không nói gì!
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi nói: “Xưng hô thế nào?”
Ông lão gầy yếu bỗng vung tay lên trước!
Vù!
Đột nhiên, thời không trước mặt Diệp Huyên lập tức nứt ra, sau đó, một bàn tay lớn hư ảo bỗng vồ về phía hắn!
Nhìn thấy ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623428/chuong-10504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.