Bút Đại Đạo nói tiếp: “Ta thực sự khâm phục nàng ấy rồi!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiểu Bút, có phải ngươi đã đoạn tuyệt với chủ nhân mình rồi không?”
Bút Đại Đạo vội nói: “Không có! Ta chỉ là đơn thuần khâm phục Thiên Mệnh cô nương, không muốn phản bội chủ nhân đâu!”
Diệp Huyên cười nói: “Nhưng bây giờ xem ra, ta với chủ nhân ngươi đã đứng ở hai phía đối lập rồi!”
Bút Đại Đạo ngẫm nghĩ rồi nói: “Không thể nghĩ như vậy, hẳn là chủ nhân không có ác ý với ngươi, dù sao, ngươi đã từng là người Thiên Mệnh, là người mà người đã chọn! Chỉ là sau này, Thiên Mệnh cô nương ép buộc cắt đứt nhân quả này…”
Nói rồi nó lại thấp giọng thở dài: “Thật ra, ta cơ bản có thể xác định, trước kia ngươi chính là người mà chủ nhân chọn!”
Diệp Huyên cười nói: “Bây giờ thì sao?”
Bút Đại Đạo nói: “Bây giờ thì ta không biết, bởi vì, ta cũng rất rất lâu rồi chưa gặp được chủ nhân! Vừa nãy người đến cũng là phân thân, còn bản thể người có lẽ ở một nơi rất rất xa!”
Diệp Huyên im lặng.
Bút Đại Đạo nói tiếp: “Thật ra, có lẽ chủ nhân cũng không ngờ được, Đạo Sinh kia vừa nãy lại muốn giết ngươi! Ta cũng không biết tên này nghĩ cái gì, mà lại có sát tâm với ngươi! Không đúng…”
Nói đến đây, nó thấp giọng nói: “Chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623396/chuong-10493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.