Diệp Huyên ngó Bút Đại Đạo hỏi lại: "Không biết chỗ dựa của ta mạnh đến đâu?"
Bút Đại Đạo gật đầu: "Đúng vậy! Bởi vì người biết, cơ bản đều chết hết!"
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Chủ nhân huynh vẫn còn ở đây!"
Bút Đại Đạo im lặng.
Diệp Huyên chớp mắt: "Chủ nhân huynh vẫn chưa nói chuyện Thanh Nhi cho cấp dưới của y à?"
Bút Đại Đạo gật đầu: "Nếu là cậu, cậu có nói không?"
Diệp Huyên câm nín!
Khó rồi đây!
Bên phía chủ nhân Bút Đại Đạo, chỉ có mấy người mạnh nhất biết sự đáng sợ của Thanh Nhi, còn những người khác lại không biết...
Diệp Huyên bỗng nhiên thấy hơi đau đầu!
Bút Đại Đạo lại nói: "Thực ra, bên chúng ta cũng rất rắc rối! Lúc trước, ta đi theo chủ nhân thì cũng không biết nhiều như vậy. Nhưng về sau, ta mới phát hiện, đám chúng ta cũng có lợi ích, đặc biệt là khi chủ nhân rất ít xuất thế. Cái vòng của chúng ta đã trở nên hơi loạn! Có vài người bắt đầu làm việc phi pháp một cách trắng trợn... Có thể nói, nhiều chỗ đã hủ bại đến tận xương! Chẳng hạn như vùng đất Hỗn Loạn, chủ nhân quy định nơi này phải yên bình, không thể rối loạn. Song, pháp tắc lại bằng mặt không bằng lòng, nó chỉ cần nơi này không bị phá hủy, còn sự sống chết của các sinh linh lại hoàn toàn mặc kệ! Người giống như nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623250/chuong-10446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.