Diệp Huyên nhìn chiếc nhẫn không gian trong tay, khóe miệng khẽ cong tỏ vẻ ghét bỏ, hơn một nghìn vạn viên pháp tinh, cũng coi như một khoản tiền lớn.
Lúc này, bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Cậu không sợ sau khi ông ta chạy rồi thì sẽ dẫn nhiều pháp tắc hơn đến đánh ngươi sao?”
Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Một tên tới, ta đã có một nghìn vạn viên pháp tinh, mười tên tới cũng tức là một trăm triệu pháp tinh… Càng thích chứ sao!”
Bút Đại Đạo: “…”
Diệp Huyên cười ha ha, nhưng sau đó lại quay lưng biến mất ở phía xa.
Chỉ lát sau, Diệp Huyên tìm được Hình Linh. Hồi nãy lúc đánh nhau với người đàn ông trung niên, vì cuộc chiến quá dữ dội nên hắn đã bảo Hình Linh tìm chỗ tránh đi.
Nhìn thấy Diệp Huyên, Hình Linh liền chớp mắt, hỏi: “Thắng rồi à?”
Diệp Huyên cười đáp: “Tất nhiên!”
Hình Linh giơ ngón cái lên: “Giỏi quá đi mất!”
Diệp Huyên cười ha ha, sau đó dẫn Hình Linh nhoáng cái rời đi.
Diệp Huyên tìm được nhóm ba người Lý Phúc thì ngửa lòng bàn tay ra, pháp ấn liền xuất hiện trong tay hắn: “Bắt đầu từ bây giờ, nơi này không còn pháp tắc nữa! Ta sẽ sắp xếp một pháp tắc ở lại đây!”
Nghe vậy, ba người Lý Phúc liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ngập tràn vẻ kinh ngạc
Diệp Huyên lại nói: “Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623231/chuong-10438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.