Pháp tắc nghe thấy vậy liền tức nổ phổi: “Ta chính là pháp tắc do chính chủ nhân công nhận, trấn thủ trật tự một phương. Ngoại trừ chủ nhân thì không một kẻ nào được phép cướp đoạt pháp ấn của ta hết!”
Diệp Huyên phớt lờ pháp tắc, tiếp tục chiếm đoạt pháp ấn.
Lúc này, bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Ngươi đúng là đồ thiểu năng! Lúc thấy ta đi theo cậu ta mà ngươi còn không chịu khiêm tốn… Ngươi nghĩ gì chứ?”
Pháp tắc tức giận bất bình: “Bút Đại Đạo, sao ngươi lại liên thủ với kẻ khác nhắm vào người phe mình? Ngươi…”
“Câm miệng!”
Bút Đại Đạo đột nhiên bừng bừng giận dữ: “Ông đây đã muốn bảo với ngươi ngay từ đầu rồi, cậu ta là người được chủ nhân lựa chọn, vậy mà ngươi vẫn không chịu nghe! Giờ thì trách ai chứ?”
Pháp tắc hung hăng vặn lại: “Ngươi nói kẻ này là người được chủ nhân chọn, có bằng chứng gì không?”
Bút Đại Đạo phẫn nộ: “Vì ta đi theo cậu ta chứ sao!”
Pháp tắc tức giận nói: “Ngươi là cái thá gì chứ?”
“Ôi đệch!”
Bút Đại Đạo nhất thời không thể nuốt trôi cơn giận: “Ta… đậu má nó chứ…”
Tức đến mức nói năng cũng lộn xộn theo.
Mà lúc này, pháp ấn của pháp tắc đã xuất hiện trong tay Diệp Huyên.
Diệp Huyên mỉm cười nhìn pháp ấn trong tay mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623211/chuong-10432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.