Hủ bại!
Hắn không ngờ tới, thuộc hạ dưới tay chủ nhân bút Đại Đạo vậy mà cũng hủ bại như này!
Lúc này, pháp tắc đột nhiên nói: “Vua Dựa Dẫm, ta đã nghe qua danh của ngươi, không muốn trở thành kẻ địch với ngươi, nơi đây là vùng đất do ta cai quản, ngươi chớ nên xen vào chuyện của người khác!”
Diệp Huyên nhìn bút Đại Đạo trong tay: “Vì sao nó lại kiêu ngạo như vậy?”
Bút Đại Đạo trầm lặng một lát, sau đó nói: “Bởi vì chưa bị muội muội của ngươi đánh!”
Diệp Huyên: “...”
....
Lợi ích!
Lời Hình Linh nói khiến Diệp Huyên hiểu rõ, thế lực của những địa phương kiểu này đã cấu kết với pháp tắc của chủ nhân bút Đại Đạo, cả hai bên cùng được lợi.
Cũng chính vì vậy mà loại pháp tắc trước mắt mới kháng cự hắn như thế.
Diệp Huyên nhìn về phía bút Đại Đạo rồi nói: “Huynh có cần báo cáo với chủ nhân của mình về chuyện này không?”
“Báo cáo cái đếch ấy!”
Bút Đại Đạo đột nhiên tức giận: “Cậu nghĩ cái quần gì thế? Chủ nhân ta đã giao ta cho cậu, cậu tưởng là để ta giúp cậu làm màu phỏng? Ta là bút Đại Đạo, là chiếc bút trong tay chủ nhân đấy nhé, ngài ấy đã giao ta cho cậu cũng tức là ủy quyền cho cậu rồi! Khi gặp mấy cái pháp tắc đạo tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623204/chuong-10430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.