Cô gái bỗng ngả ngươi tựa vào bức tường ở đằng sau, nàng ôm trường đao trong tay, nhìn Diệp Huyên: "Ngươi là Đạo Tri đại thành".
Diệp Huyên cười nói: "Xưng hô như thế nào?"
Cô gái cười nói: "Người yếu không có tư cách biết tên của ta".
Nói xong, nàng đột nhiên rút đao ra chém.
Xoẹt!
Một luồng đao khí phóng ngang ra.
Một đao kia rất khủng bố, như thể muốn chém đứt lìa thiên địa này, vô cùng bá đạo.
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên phất tay áo lên.
Ầm!
Luồng đao khí kia lập tức biến mất không thấy đâu nữa, như thể chưa từng xuất hiện.
Diệp Huyên lại thoáng sửng sốt.
Ban nãy hắn chỉ thả ra một chút kiếm ý Nhân Gian, nhưng hắn không ngờ rằng chỉ một chút kiếm ý vậy thôi mà lại có thể phá vỡ đao khí của cô gái này một cách dễ dàng.
Diệp Huyên nhìn kiếm Nhân Gian trong tay, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc, hắn phát hiện hình như mình có hơi đánh giá thấp kiếm ý Nhân Gian này rồi!
Phía xa,sau khi đao khí tan đi, cô gái híp mắt lại: "Ngươi quả nhiên là Đạo Tri Cảnh! Hơn nữa còn là Đạo Tri đại thành".
Diệp Huyên cười, sau đó xoay người rời đi.
Cô gái đột nhiên hỏi: "Ngươi không muốn biết tên của ta sao?"
Nhưng Diệp Huyên lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623169/chuong-10417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.