Nói rồi bà ta xoè tay, hai viên tinh thạch thời không lần lượt xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Hình Linh: “Vừa đủ cho hai người tu luyện nửa tháng, đi tu luyện đi”.
Hình Linh cung kính hành lễ: “Cảm ơn sư phụ!”
Nói xong nàng ta cất tinh thạch đi.
Phi Ngư nhìn Diệp Huyên, hắn do dự một lúc rồi cũng cất tinh thạch đi.
Phi Ngư chớp mắt: “Có phải cậu không vừa ý lắm không?”
Diệp Huyên vội vàng lắc đầu: “Không phải, ta muốn đi đọc sách, còn về tu luyện thì ta không để ý lắm”.
Phi Ngư trầm giọng hỏi: “Cậu là kiếm tu đúng không?”
Diệp Huyên gật đầu.
Phi Ngư cười bảo: “Năm xưa Viện trưởng để lại một bộ kiếm thư ở thư viện, cậu có hứng thú không?”
Diệp Huyên nheo mắt: “Viện trưởng Cổ Bái Nguyệt?”
Phi Ngư gật đầu: “Đúng”.
Diệp Huyên cười đáp: “Có hứng thú”.
Phi Ngư gật đầu: “Đi theo ta, ta đưa hai người đến một nơi đặc biệt”.
Nói xong bà ta đưa Diệp Huyên và Hình Linh đi về phía xa.
Hông lâu sau, ba người tới trước một căn lầu các, Diệp Huyên nhìn thấy phía trên có hai chữ lớn: Võ Lâu!
Phi Ngư cười: “Nơi này người thường không thể tới được, nhưng hai người có thể là ngoại lệ”.
Nói xong bà ta đưa Diệp Huyên vào đại điện, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623090/chuong-10391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.