Diệp Huyên nhìn tinh hạm, phía trên có một lá cờ khổng lồ dài trăm trượng, trên đó viết hai chữ lớn: Đại Triệu!
Đại Triệu?
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, hắn nhìn sang Thiên Trần, ông ta cũng lắc đầu: “Chưa nghe bao giờ”.
Diệp Huyên gật đầu: “Chúng ta đi thôi”.
Hai người đang định đi thì lúc này tinh hạm ấy đột nhiên đổi phương hướng, đi về phía họ.
Thấy cảnh này, Thiên Trần nhíu mày nhưng Diệp Huyên ở bên cạnh thì lại cực kỳ phấn khích: “Lát nữa nếu có xung đột gì thì ông đừng ra tay, cứ khiêm tốn trước đã, chúng ta phải nói lý, lấy đức thuyết phục người ta, đừng thẳng tay ức hiếp người khác, càng có năng lực, khi thể hiện càng phải… Ồ không phải, càng có năng lực thì càng phải khiêm tốn, phải ẩn nhẫn, không thể cứ một lời không hợp là ra tay luôn. Chúng ta là người có văn hoá, hiểu không?”
Thiên Trần thảng thốt nhìn Diệp Huyên, sau một lúc, ông ta bật thốt một câu trong lòng: Mẹ kiếp!
Lúc này tinh hạm đã đến trước mặt Diệp Huyên và Thiên Trần.
Một người phụ nữ chầm chậm bước ra.
Người phụ nữ mặc chiếc váy dài màu lan, váy dài bó sát nên vóc dáng mảnh mai cao gầy của nàng ta được phô diễn trọn vẹn. Nàng ta có mái tóc dài xoã vai, khuôn mặt thanh tú với nụ cười nhạt trên môi.
Nhìn thấy người phụ nữ này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623032/chuong-10374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.