Đạo Ngọc: “Nhưng tên này không có khí vận thiên mệnh...”
Bút Đại đạo thở dài: “Những thứ đó chỉ là giả!"
Đạo Ngọc im lặng.
Một hồi sau, Bút Đại đạo mới nói tiếp: “Đạo Ngọc à, thiên đường hay địa ngục, ngươi tự lựa chọn đi. Ta chỉ có thể nói rằng, nếu chọn sai thì ngay cả chủ nhân cũng không cứu được ngươi!"
Đạo Ngọc trầm ngâm một hồi rồi đáp: “Ta còn lựa chọn gì nữa, đương nhiên là nghe theo Bút huynh rồi! Ngươi bảo ta làm gì thì ta làm nấy!"
Bút Đại đạo nghe vậy thì không biết phải nói gì.
Bà mẹ nó!
Có cảm giác như mình vừa bị lừa!
Đạo Ngọc này ranh phết!
Nếu lựa chọn này là sai lầm thì về sau Đạo Ngọc có thể đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu nó...
Bỗng Diệp Huyên lên tiếng: “Tiểu Bút, nói chuyện xong chưa?"
Bút Đại đạo gật đầu: “Xong rồi”.
Diệp Huyên nhìn Đạo Ngọc, chỉ thấy nó khẽ run lên rồi bay đến trước mặt hắn: “Diệp công tử, sau này hai ta cùng một phe ha!"
Diệp Huyên bật cười: “Được!"
Người đàn ông áo trắng bên kia đã ngây ra như phỗng: “Đạo Ngọc... Ngươi...”
Đạo Ngọc chỉ nói: “Dạ công tử vẫn nên đầu hàng đi thôi”.
Sắc mặt Người đàn ông kia trở nên xấu xí vô cùng: “Đạo Ngọc! Ngươi phản bội ta! Ngươi...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623018/chuong-10370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.