Diệp Huyên nhìn bút Đại đạo bên hông mình: "Huynh phải biết chút gì đó chứ, đúng không?"
Bút Đại đạo im lặng một lát rồi nói: "Biết".
Diệp Huyên cười: "Nói một chút đi!"
Bút Đại đạo khẽ thở dài: "Ông ta nói cũng không sai, thế nhưng có một chỗ không đúng, đó là Đạo Tri Cảnh không đơn giản đến vậy, phải cắt đứt quá khứ, cắt đứt hiện tại, cắt đứt tương lai, sau đó nắm giữ thần lực, tiếp theo nắm giữ lực lượng đạo tắc... Nhất định phải làm được tất cả đến cực hạn, đột phá bản thân mới có thể đạt đến Vô Đạo Cảnh. Mà cậu bây giờ hiển nhiên là vẫn chưa đến được mức ấy, bởi vậy ngươi tạm thời không thể đạt đến Vô Đạo Cảnh".
Diệp Huyên hỏi: "Phải như thế nào mới đạt đến Vô Đạo?"
Bút Đại đạo trầm giọng đáp: "Phải lắng đọng lại, chờ năm tháng kết tinh".
Diệp Huyên cau mày.
Bút Đại đạo cười khổ: "Bây giờ cậu cũng đã rất mạnh rồi".
Diệp Huyên lắc đầu: "Chưa đủ! Mở cửa sau cho ta đi!"
Thiên Trần: "..."
Bút Đại đạo trầm giọng hỏi: "Cậu nói thật lòng à?"
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Huynh nghĩ ta đang nói đùa sao?"
Bút Đại đạo khẽ đáp: "Dục tốc thì bất đạt! Cậu phải hiểu đạo lý này!"
Diệp Huyên nói ngay: "Vậy nên ta mới bảo huynh mở cửa sau đó!"
Bút Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622940/chuong-10343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.