Nói xong hắn nhìn sang Vô Biên Chủ bên cạnh.
Vô Biên Chủ nhíu mày.
Mà Sở Phong cũng lập tức nhìn sang Vô Biên Chủ: “Ông không phải người của ba thế lực lớn”.
Vô Biên Chủ thẳng thừng phớt lờ Sở Phong.
Sở Phong còn định nói gì đó thì Vô Biên Chủ đã nói: “Không nhìn ra à? Hắn đang cố ý khiến ngươi khiêu khích ta, sau đó để ta kết liễu ngươi”.
Sở Phong sửng sốt nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười bảo: “Ta không có ý này”.
Sở Phong lạnh lùng nhìn Diệp Huyên và Vô Biên Chủ: “Hai người là cùng một phe”.
Vẻ mặt Diệp Huyên bình tĩnh: “Tuỳ ngươi nói thế nào cũng được”.
Vô Biên Chủ cau mày.
Thấy Diệp Huyên không bị khích tướng, nét mặt Sở Phong lập tức trở nên khó coi.
Diệp Huyên nhìn Nguỵ Lam và Sở Phong, khẽ thở dài: “Hai vị, thứ cho ta nói thẳng, hai người muốn truyền thừa này nhưng lại đều không muốn làm trước, sợ người khác được lợi”.
Vừa nói hắn vừa lắc đầu: “Trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy”.
Thực ra hắn đã nhìn ra được chữ lớn kia là do chủ nhân bút Đại Đạo để lại.
Đã là chữ do chủ nhân bút Đại Đạo để lại thì dễ đối phó rồi.
Nhưng bây giờ hắn không muốn phá giải phong ấn này, bây giờ mà phá giải phong ấn, có được truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622895/chuong-10324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.