Thật sự là phát tài rồi!
Thanh Nhi nói: “Chúng ta đi thôi!”
Diệp Huyên gật đầu.
Hai huynh muội đi về phía xa!
Sở Thiên nhìn bóng lưng Diệp Huyên và cô gái váy trắng phía xa, khẽ nói: “Hoang lão, lúc trước ngươi phân tích không đúng rồi! Muội muội này của Diệp huynh so với người lúc trước chúng ta nhìn thấy còn lợi hại hơn nhiều nữa!”
Hoang lão im lặng một lúc rồi nói: “Đúng là lợi hại! Ta đúng là nhìn nhầm rồi!”
Sở Thiên còn muốn nói gì đó thì Hoang lão bỗng lên tiếng: “Thực lực nàng ta, có lẽ sắp đạt đến trình độ chủ nhân bút Đại Đạo rồi! Đương nhiên, chỉ là sắp đạt đến, so với chủ nhân bút Đại Đạo chắc chắn còn một khoảng cách không nhỏ!”
Sở Thiên do dự chốc lát rồi nói: “Nhưng lúc nãy nàng ta nói, chủ nhân bút Đại Đạo chả là cái thá gì… Có thể thấy rõ, nàng ta không buồn để tâm đến chủ nhân bút Đại Đạo!”
Hoang lão cười nói: “Bình thường thôi! Ngươi nhìn xem mấy người bị giam cầm, tại sao bọn họ lại bị nhốt ở đây? Rất đơn giản, bởi vì bọn họ cũng từng tâm cao khí ngạo, cảm thấy bản thân đã đủ nghịch thiên, phản kháng chủ nhân bút Đại Đạo, lúc đó, mấy người này cũng coi thường chủ nhân bút Đại Đạo, thế nhưng cuối cùng kết quả thế nào? Ngươi cũng thấy rồi!”
Sở Thiên do dự rồi nói: “Ta cảm thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622596/chuong-10222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.