Mục Hình Chi nói: “Ông ta nói chỉ có ngươi mới không sợ nhân quả của chủ nhân bút Đại Đạo trả thù”.
Tần Quan cười nói: “Vậy tiền bối có biết trước kia Vô Biên Chủ từng muốn giết hắn không?”
Mục Hình Chi sửng sốt nói: “Ta không biết chuyện này… Dĩ nhiên ông ta chỉ bảo ta tìm Diệp công tử giúp đỡ, ngoài ra không nói thêm gì nữa”.
Tần Quan quay lại nhìn Diệp Huyên: “Chắc ông ta không nói dối”.
Diệp Huyên gật đầu: “Mục tiền bối, Vô Biên nói ta có thể cứu tiền bối nhưng ta không biết nên cứu tiền bối thế nào. Còn chủ nhân bút Đại Đạo, nói thật thì bây giờ giữa ta và người này chắc vẫn còn chút chênh lệch, ta đánh không lại ông ta”.
Mục Hình Chi cười nói: “Không cần tìm ông ta, chỉ cần Diệp công tử cởi bỏ cấm chế chủ nhân bút Đại Đạo để lại này là được”.
Diệp Huyên chỉ vào lá bùa trên người Mục Hình Chi: “Cái này?”
Mục Hình Chi gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Huyên im lặng không nói.
Mục Hình Chi nói: “Nếu Diệp công tử đồng ý giúp, cuộc đời sau này ta sẵn sàng ra sức vì Diệp công tử”.
Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối, ta sẽ cố gắng”.
Nói rồi hắn đi đến trước mặt Mục Hình Chi, hắn nhìn lá bùa đó, sau đó lấy kiếm Thanh Huyên ra: “Nể mặt muội ta một chút đi, được chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622545/chuong-10208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.