Diệp Huyên giận tím mặt: "Chỉ có ba trăm vạn viên mà ngươi cũng dám lên mặt à!"
Thiếu niên: "..."
Diệp Huyên lại nói: "Thôi bỏ đi! Ba trăm vạn thì ba trăm vạn! Các ngươi bắt đầu đánh đi!"
Hắn nói xong bèn quay sang Diệp Trần bảo: "Đánh thắng sẽ cho huynh một trăm vạn!"
Diệp Trần nghe vậy lập tức kích động hỏi: "Thật hả?'
Diệp Huyên gật đầu: "Thật!"
Tất nhiên là hắn sẽ không ăn mảnh một mình, dù sao người đánh là Diệp Trần, nếu tên đó mà nương tay thì chẳng phải mình sẽ mất máu sao?
Diệp Trần thấy Diệp Huyên bảo đảm thì thoáng chốc vui vẻ không thôi, lập tức quay đầu nhìn thiếu niên áo trắng nói: "Nào! Chúng ta bắt đầu đi!"
Thiếu niên áo trắng liếc Diệp Huyên rồi nói: "Ngươi tin bạn mình quá nhỉ? Nhưng ta có thể nói với ngươi rằng ngươi tin lộn người rồi!"
Diệp Huyên xua tay bảo: "Đừng nói nhảm nữa! Đánh đi!"
Diệp Trần thấy Diệp Huyên tin mình như vậy thì hơi cảm động!
Sau đó, Diệp Trần cũng không hề chần chờ, nhìn thiếu niên kia, thoáng chốc, y đã biến mất tại chỗ.
Đằng xa, thiếu niên áo trắng híp mắt, tay phải siết chặt thành quyền. Thoáng chốc, cả người gã đã bốc cháy lên giống như một ngọn lửa!
Nhiệt độ ở hiện trường lập tức tăng vọt!
Cả đất trời như muốn hòa tan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622533/chuong-10202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.