Tần Quan lạnh nhạt nói: “Ngươi đúng là chỉ có thể nói một lần!”
Nói xong, nàng ta mở lòng bàn tay, nhẫn chứa đồ của ông lão áo đen bay vào trong tay nàng ta, nàng ta nhìn nhẫn chứa đồ, khẽ nhíu mày, có phần ghét bỏ: “Chỉ có mấy vạn Thứ Nguyên Thánh Tinh… Đỗ nghèo khỉ! Bà nó, dùng cái súng này bắn đúng là lỗ vốn!”
Diệp Huyên: “…”
Mà ngay lúc này, thời không phía xa đột nhiên rung chuyển, ngay sau đó, mười mấy luồng hơi thở mạnh mẽ bỗng ùa đến!
Diệp Huyên nhíu mày.
Vẻ mặt Diệp Trần và Sở Thiên cũng u ám!
Rõ ràng, nơi này đã được các cao thủ Vị Lai Vực tiếp quản.
Ngay sau đó, sáu cao thủ đỉnh cấp đã xuất hiện trước mặt nhóm người Diệp Huyên.
Kẻ đứng đầu là một người đàn ông trung niên!
Người đàn ông trung niên mặc một chiếc áo bào trắng hoa lệ, tay cầm một thanh trường thương!
Mà ông ta cũng là Thứ Nguyên Cảnh tầng tám!
Khi nhìn thấy Diệp Trần và Sở Thiên, người đàn ông trung niên lập tức nheo mắt: “Tầng tám!”
Diệp Trần liếc nhìn người đàn ông trung niên, không nói gì.
Người đàn ông trung niên bỗng nhìn sang Tần Quan: “Tại sao muốn giết người của Vị Lai Vực ta?”
Tần Quan cười nói: “Chúng ta muốn tiến vào Thần Hoang, hắn ta lại không cho!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622505/chuong-10193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.