Già Vô mở mắt nhìn thẳng vào Vô Biên Chủ hỏi: "Lẽ nào ngươi bằng lòng bị y sắp xếp cả đời sao?"
Vô Biên Chủ cười nói: "Giờ ta là tự do, còn các ngươi lại không!"
Trong mắt Già Vô chợt lóe lên vẻ tàn nhẫn: "Thì sao? Dù có chết, ta cũng sẽ cúi đầu trước y!"
Vô Biên Chủ khẽ lắc đầu nói: "Không đáng!"
Già Vô lại khôi phục bình tĩnh đáp: "Vì tự do!"
Vô Biên Chủ ngó Già Vô nói: "Chủ nhân bút Đại Đạo có hạn chế sự tự do của các ngươi hả?"
Già Vô nhíu mày.
Vô Biên Chủ lại nói: "Y cũng không có hạn chế sự tự do của các ngươi, y chỉ khiến các ngươi tuân thủ một số quy tắc, mà chúng lại chẳng ảnh hưởng gì đến các ngươi. Nhưng các ngươi lại cứ cảm thấy y đang sắp đặt mình..."
Ông ta nói xong, khẽ lắc đầu: "Ta nói thật, y hoàn toàn không có hứng thú với các ngươi, là chính các ngươi coi mình là vũ trụ! Cảm thấy mình bị xúc phạm!"
Già Vô nhìn chằm chằm vào Vô Biên Chủ nói: "Vô Biên, ngươi hèn vậy sao?"
Vô Biên Chủ lắc đầu: "Vậy ngươi cứ ở trong đây tức giận vô ích đi!"
Ông ta nói xong bèn đi về phía trước.
Già Vô bỗng gằn giọng nói: "Vô Biên, ngươi là tay sai cho chủ nhân bút Đại Đạo à!"
Đằng xa, Vô Biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622424/chuong-10167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.