Tiếp đó khóe miệng hắn khẽ cong: “Ta có thể học theo lối đi của bọn họ!”
Tự đi con đường của chính mình cũng cần phải học tập!
Đối với truyền thừa của hai người từng vô địch như Cổ Thiên Đế và Diệp Đế, tất nhiên hắn sẽ không chỉ nhìn hạn hẹp, bởi vì những người yêu nghiệt như thế ắt sẽ có chỗ đáng sợ của riêng họ.
Thị Ly gật đầu: “Cố lên!”
Dứt lời, nàng ta quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên đằng xa, sau đó nói: “Trong tộc có khá nhiều việc, ta phải về tộc xử lý trước. Diệp công tử, cáo từ!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Thị Ly mỉm cười, sau đó quay người rời đi cùng tộc trưởng Thị tộc, bóng dáng của cả hai cùng biến mất cuối tinh không.
Diệp Huyên đứng trầm mặc một lát rồi cũng quay lưng rời đi. Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, đó chính là tộc trưởng đương nhiệm của Diệp tộc.
Tộc trưởng Diệp tộc nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Diệp tiểu hữu, Vô Biên Chủ vẫn khỏe chứ?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp: “Thật lòng mà nói thì ta cũng không thân quen với ông ta cho lắm!”
Tộc trưởng Diệp tộc mỉm cười: “Ta hiểu!”
Diệp Huyên cạn lời, ông hiểu cái đinh ấy!
Tộc trưởng Diệp tộc đột nhiên ngẩng đầu nhìn hư không bên trên, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622366/chuong-10148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.