Tiên tổ!
Đương nhiên là Diệp Đế!
Đến tận bây giờ, nhà họ Diệp vẫn luôn xem Diệp Đế là một niềm vinh dự.
Diệp Trần đột nhiên mở mắt ra, y chậm rãi đi tới trung tâm toà thành!
Bên ngoài Thánh Thành, mọi người cũng vội vàng đi theo!
Diệp Trần đi tới trước quan tài Cổ Thiên Đế, y nhìn quan tài trước mặt, cung kính cúi người: “Cổ Thiên Đế, cảm ơn những gì ngài đã làm cho vũ trụ bình hành, sau này, xin hãy giao cho ta!”
Dứt lời, y xoay người rời đi!
Mà lúc này, quan tài kia chợt rung lên!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mọi người xung quanh lập tức thay đổi.
Cổ Thiên Đế!
Mà lúc này, nắp quan tài đột nhiên chậm rãi mở ra, sau đó, một làn khói xanh chậm rãi bay lên, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, làn khói xanh kia biến thành một ảnh ảo!
Ảnh ảo này chính là Cổ Thiên Đế!
Thấy Cổ Thiên Đế, tất cả những người đang có mặt đều kích động, đồng loạt quỳ xuống hành lễ!
Lão Trịnh kia cũng run rẩy quỳ xuống!
Thị Ly ở bên cạnh Diệp Huyên cũng cúi người thật thấp!
Người của toàn bộ Cổ Hoang này, không ai không kính trọng Cổ Thiên Đế!
Diệp Huyên không hành lễ, hắn cứ đứng nhìn Cổ Thiên Đế từ phía xa như thế!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622347/chuong-10139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.