Lão Trịnh vẫn không nói lời nào.
Diệp Huyên cười mỉm, rồi bảo: "Không có thì thôi".
Lão Trịnh đột nhiên hỏi: "Nghe nói ngươi đang xây thư viện ở đây?"
Diệp Huyên gật đầu: "Đúng!"
Lão Trịnh suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Vì sao không dồn sức vào một vài chuyện có ý nghĩa hơn?"
Diệp Huyên cười nói: "Ví như chinh chiến vũ trụ thứ nguyên?"
Lão Trịnh gật đầu: "Từ cổ chí kim, phàm là thiên chi kiêu tử đều lấy việc chinh chiến vũ trụ thứ nguyên làm vinh hạnh. Ngươi rất giỏi, nếu nỗ lực hơn nữa thì tương lai chưa chắc không thể phong Đế".
Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: "Thế đạo bây giờ, cường giả là nhất, hoàn toàn không có trật tự gì, nắm đấm của ai lớn hơn thì người đó là vua, người mạnh thì tùy hứng, mà kẻ yếu phải cam chịu..."
Nói rồi, hắn lại lắc đầu: "Ta mở thư viện chính là muốn lập lại một trật tự hoàn toàn mới, muốn cho người đời biết cái gì là đúng, cái gì là sai".
Lão Trịnh nhìn Diệp Huyên: "Dã tâm của ngươi rất lớn".
Diệp Huyên cười nói: "Lão Trịnh, ông đã trấn thủ Thánh Thành này bao lâu rồi?"
Lão Trịnh nhìn về phía pho tượng Cổ Thiên Đế ở nơi xa, khẽ đáp: "Đã cực kỳ lâu rồi".
Diệp Huyên hỏi: "Vì sao lại làm vậy?"
Lão Trịnh đáp: "Vì tôn kính".
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622343/chuong-10135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.