Đúng lúc này, Lục Triêu Tịch ở phía xa chợt xoay bàn tay phải.
Bùm!
Chùm sáng màu tím sẫm kia lập tức phát nổ.
Ầm ầm ầm!
Trong phút chốc, Lục Triêu Tịch lại bị đẩy lùi.
Mà khi nàng ta dừng lại thì cơ thể đã hoá thành hư vô.
Lục Triêu Tịch ngẩng đầu nhìn Tần Quan phía xa: “Sao có thể thế này?”
Tần Quan chớp mắt: “Sao lại không thể? Có đánh nữa không?”
Lục Triêu Tịch nhìn Tần Quan chằm chằm: “Ngươi còn không hề ra tay!”
Tần Quan khẽ nhíu mày: “Ta là Trận Pháp Sư, ta dùng trận pháp đánh ngươi không được à?”
Trận Pháp Sư!
Nghe đến đây, khoé miệng Diệp Huyên giật giật, Trận Pháp Sư cái con khỉ!
Sao cô không nói cô là pháo thủ?
Diệp Huyên không nói nên lời.
Lục Triêu Tịch nhìn Tần Quan đăm đăm, lúc này nàng ta cảm thấy hơi tức giận, bởi từ đầu đến cuối Tần Quan chưa từng ra tay.
Lúc này Tần Quan lại nói: “Còn đánh nữa không? Nếu đánh tiếp thì có lẽ ta sẽ đánh chết ngươi đấy”.
Mọi người: “…”
Sau khi im lặng một lúc lâu, Lục Triêu Tịch nói: “Những thứ đó là gì?”
Tần Quan nháy mắt: “Trận pháp của ta!”
Lục Triêu Tịch hơi lắc đầu: “Ngươi không muốn nói thì thôi”.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622304/chuong-10120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.