Hắn đáp: “Đúng vậy”.
Văn Nhân Mộng chớp mắt: “Cô Diệp huynh cũng là kiếm tu đấy!"
Diệp Huyên liếc nhìn nàng ấy: “Mộng cô nương muốn nói gì?"
Văn Nhân Mộng ra vẻ chân thành: “Diệp Huyên là kiếm tu đến từ nơi khác, Cô Diệp huynh là kiếm tu ở Cổ Hoang, hai vị không muốn so tài sao?"
Lời này khiến chân mày Thị Ly nhăn lại.
Văn Nhân Mộng này có âm mưu!
Cô Diệp đang ngồi chợt mở mắt ra: “Ta sẵn sàng phụng bồi!"
Văn Nhân Mộng nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử thì sao?"
Diệp Huyên liếc lại, cười hỏi: “Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, đúng không Mộng cô nương?"
Văn Nhân Mộng gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Huyên: “Đã vậy thì cô nương cứ gây chuyện với ta là thế nào? Ta chưa làm gì có lỗi với cô nương chứ nhỉ?"
Văn Nhân Mộng ra vẻ vô tội: “Diệp công tử hiểu lầm rồi! Ta chỉ muốn xem hai kiếm tu so tài mà thôi, không có ý gây sự với công tử. Nếu công tử cảm thấy mình bị tấn công thì cho ta xin lỗi!"
Thị Ly chợt mở miệng: “Mộng cô nương có hôn ước với Thế tử Tiêu Vân của Tiêu tộc”.
Tiêu tộc?
Diệp Huyên thấp giọng cười: “Ra là thế”.
Sau đó đi đến, nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp của Văn Nhân Mộng: “Tiêu tộc suýt chút diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622165/chuong-10075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.