Sở Thiên Hành cười: “Xem như là chúng ta nhận lỗi trước các vị”.
Diệp Huyên nghe vậy thì đổi giọng: “Thì bên chúng ta mới thành lập, thiếu thốn tiền bạc, ông xem...”
Đòi tiền!
Mặt Sở Thiên Hành cứng lại. Ông ấy không ngờ mình chỉ khách sáo thôi mà người này đã lập tức lấn tới!
Diệp Huyên nhìn ông ấy, chờ đợi một câu trả lời.
Sở Thiên Hành suy nghĩ một hồi rồi đẩy một chiếc nhẫn chứa đồ sang, mỉm cười nói: “Diệp công tử, Đại Sở ta cũng cần trùng kiến, tiền bạc cũng không được dầy đủ. Chỉ có một chút này, mong công tử thông cảm”.
Diệp Huyên nhìn vào, thấy bên trong là năm trăm triệu Trụ Thần Mạch.
Năm trăm triệu!
Hắn thu nhẫn, cười nói: “Vậy là đủ rồi”.
Sở Thiên Hành khẽ gật đầu: “Vậy ta không quấy rầy nữa. Nếu có rỗi rãi, mời hai vị đến Đại Sở làm khách!"
Diệp Huyên cười đáp: “Được!"
Sở Thiên Hành đáp lễ rồi xoay người biến mất giữa lòng vũ trụ.
Diệp Huyên đưa nhẫn chứa đồ sang cho Tần Quan.
Nàng ta nhìn hắn: “Làm gì vậy?"
Diệp Huyên: “Đưa cho thân nhân của những nhân viên tình báo thiệt mạng đi”.
Tần Quan rơi vào im lặng suốt một hồi mới nhận lấy.
Diệp Huyên nhìn về phía Đại Sở, thì thầm: “Không ngờ Đại Sở lại dừng đánh. Nếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621927/chuong-10002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.