Tần Quan nói: “Nhiều nhất còn hai canh giờ nữa”.
Hai canh giờ!
Diệp Huyên im lặng một lúc rồi nói: “Chúng ta đi thôi”.
Tần Quan nhìn Diệp Huyên: “Đi?”
Diệp Huyên gật đầu.
Tần Quan nhìn Diệp Huyên: “Đi đâu?”
Diệp Huyên cười nói: “Thư viện Quan Huyên”.
Tần Quan nhếch môi: “Tư tưởng lớn gặp nhau!”
Nói rồi hai người cầm kiếm lên biến mất ở tận cùng tinh không.
Ám Quân đứng đó im lặng một hồi rồi nói: “Có ý gì?”
…
Diệp Huyên và Tần Quan quay về thư viện Quan Huyên, thấy Diệp Huyên về, dĩ nhiên Thanh Khâu rất vui.
Thanh Khâu nhìn Diệp Huyên và Tần Quan trước mặt, cười nói: “Sao hai người về rồi?”
Diệp Huyên nói: “Nhớ muội!”
Tần Quan liếc Diệp Huyên, tên này nói ngon nói ngọt giỏi đấy.
Lần đầu tiên nàng ta và Diệp Huyên về để tránh tai họa.
Hai người đã cho nổ cả Đại Sở giới rồi, Đại Sở có thể bỏ qua cho họ được sao? Bây giờ đối phương có hai cường giả Phá Tâm Cảnh, trong tình hình này dĩ nhiên hai người họ phải tránh đi rồi.
Còn nơi nào thích hợp để trốn?
Dĩ nhiên là thư viện Quan Huyên.
Nơi này có một đại thần siêu cấp.
Nghe Diệp Huyên nói thế, Thanh Khâu mỉm cười: “Ca, có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621889/chuong-9992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.