Sở Thiên hiếu kỳ: “Có thể nhìn ra sao?”
Hoang lão nói: “Người của Diệp tộc, cả đời chinh chiến vũ trụ thứ nguyên, trước giờ sẽ không rời khỏi Cổ Hoang Chi Địa. Hơn nữa, nếu đối phương là người của Diệp tộc, ta chắc chắn có thể cảm nhận được! Nhóc con, lần tới nói chuyện phải cẩn thận, không phải thứ tạp nham nào cũng có thể trở thành người trong Diệp tộc đâu. Vừa nãy ngươi nói Diệp Huyên kia là người trong Diệp tộc, như vậy đối với Diệp tộc mà nói, chính là một sự sỉ nhục”.
Sở Thiên gật đầu: “Hiểu rồi!”
Trong Tiểu Tháp.
Tần Quan nhìn Diệp Huyên đứng trước mặt, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.
Lúc này cả người Diệp Huyên toàn là máu, trên người toát ra sát khí và tà khí vô cùng đáng sợ, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm vì có mấy lần Diệp Huyên muốn chém nàng ta.
Huyết Ma Phong Ma!
Dĩ nhiên nàng ta cũng biết huyết mạch Phong Ma, có thể nói huyết mạch Phong Ma này là huyết mạch số một hiện nay, chẳng qua huyết mạch này có nhược điểm chí mạng đó là sẽ điên dại, một khi bước vào trạng thái điên cuồng thì chẳng nhận ra cả người thân.
Thế nên phải để Diệp Huyên hồi phục thần trí, nếu không bây giờ Diệp Huyên có thể chém bất kỳ ai.
Tần Quan trầm giọng nói: “Tiểu Tháp, có cách nào để hắn tỉnh lại không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621881/chuong-9989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.