Ngay lúc này, một giọng nói già nua bỗng vang lên từ tận cùng tinh không ở đằng xa: “Người nào dám làm đảo loạn quy tắc vũ trụ, tự ý xông vào giới Thứ Nguyên”.
Giọng nói vừa dứt, không gian trên đỉnh đầu Diệp Huyên và Tần Quan bỗng nứt ra, ngay sau đó một dấu tay cực lớn lao đến từ chân trời xa xôi.
Sắc mặt Diệp Huyên và Tần Quan thay đổi.
Tần Quan nói: “Chạy!”
Diệp Huyên bỗng cầm kiếm tức giận chỉ về phía chân trời: “Ta là người giúp…”
Diệp Huyên vừa dứt lời, cả người bị sức mạnh đáng sợ làm cho lui về sau vài trăm vạn trượng.
Khi hắn dừng lại, liên tục nôn ra vài ngụm máu, không chỉ thế, cả người như nứt toác ra, máu tươi tung tóe.
Chạy!
Diệp Huyên không do dự dẫn theo Tần Quan chạy khỏi vũ trụ thứ nguyên.
Trong tinh không, Diệp Huyên nằm dưới đất, mệt bở hơi.
Ngày lúc nãy hắn đã sử dụng áo giáp Quan Huyên.
Nếu không nhờ áo giáp Quan Huyên chặn lại phần lớn sức mạnh của đối phương có lẽ hắn đã bị đánh cho thần hồn tiêu tán.
Mẹ nó!
Vũ trụ thứ nguyên không nhận Diệp Huyên hắn.
Vẫn phải đi hù dọa Vô Biên Chủ mới được.
Vô Biên Chủ: “…”
Tần Quan đi đến cạnh Diệp Huyên, nàng ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621804/chuong-9962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.