Vô Biên Chủ im lặng một lát mới nói: "Sở tộc trưởng, nể tình tổ tiên ngươi và ta có chút qua lại, tốt bụng nhắc nhở ngươi một câu, tốt nhất là đừng đụng vào hắn! Hắn muốn xây dựng thư viện ở đây thì cứ cho hắn xây! Giờ, ngay cả chủ nhân bút Đại Đạo cũng không dám quản hắn. Đại Sở của ngươi cũng mắt nhắm mắt mở cho qua đi!"
Ông ta nói xong định xoay người rời đi.
Sở Nam lại bỗng dưng trầm giọng hỏi: "Hắn không phải người của ông chứ hả?"
Vô Biên Chủ dừng lại, lắc đầu nói: "Không phải người của ta!"
Sở Nam liếc Vô Biên Chủ: "Ta hiểu rồi!"
Vô Biên Chủ muốn nói lại thôi.
Thần Minh bên cạnh liếc Sở Nam, rất muốn nói thanh niên kia là người mà Vô Biên Chủ cũng không dám chọc, nhưng cuối cùng hắn ta cũng không có nói ra!
Vô Biên Chủ đang ở đây đó!
Vô Biên Chủ người ta cũng biết xấu hổ chứ bộ?
Vô Biên Chủ đang định mở miệng thì Sở Nam lại hỏi: "Người đằng sau thanh niên kia so với các hạ thì thế nào?"
Vô Biên Chủ lập tức cạn lời!
So cái đầu nhà ngươi!
Vấn đề đó của ngươi chặn họng ông đây mẹ rồi!
Trả lời sao đây?
Mạnh hơn ông đây hả?
Ông đây không biết xấu hổ sao?
Yếu hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621783/chuong-9956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.