Nếu Vô Biên Chủ không ra tay, hắn đúng là định thi triển thuật gọi muội!
Diệp Huyên là một người có nguyên tắc, đối phương không ỷ lớn hiếp nhỏ thì hắn sẽ không gọi muội. Nhưng nếu dám ỷ lớn hiếp nhỏ, hắn cũng sẽ không liều mạng, vì làm thế cũng đánh không lại. Cùng với việc bị đánh nửa chết nửa sống lại gọi muội thì chẳng thà trực tiếp gọi luôn, không phải sẽ đỡ tốn thời gian hơn à?
Song hắn không ngờ, Vô Biên Chủ kia vẫn lén lút đi theo thật!
Có thể không gọi Thanh Nhi đương nhiên đỡ phải gọi, dù sao mấy người kia cũng chỉ là một đám con kiến với Thanh Nhi mà thôi!
Bảo Thanh Nhi đến đánh họ, đúng là giết gà mà dùng dao mổ trâu!
Bên trong Đại Sở giới, Sở Nam quay đầu nhìn sang, ánh mắt ông ta lập tức xuyên thủng tinh hà, nhưng lại chẳng thấy gì!
Vô Biên Chủ đã chạy!
Sở Nam nhíu mày: "Người ra tay chính là Vô Biên Chủ?"
Không ai trả lời!
Trong mắt Sở Nam lộ ra đôi chút khó hiểu, lẽ nào không phải Vô Biên Chủ? Không đúng, trong vũ trụ vô biên này, có thể khiến ông ta kiêng kỵ cũng chỉ có Vô Biên Chủ kia!
Nếu đúng là đối phương ra tay thì tại sao lại không trả lời?
Trong lòng Sở Nam càng thêm khó hiểu không thôi.
Trong một mảnh tinh vực không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621779/chuong-9954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.