Ông lão vội nói: “Yên tâm, mấy năm nay, ta cũng có không ít bạn bè, bọn họ đều là học sinh uyên bác, ta có thể mời bọn họ đến làm đạo sư tại thư viện chúng ta”.
Nghe vậy, Diệp Huyên và Tần Quan nhìn nhau khẽ cười.
Lúc này, ông lão bỗng nói: “Ta đây sẽ viết một lá thư bảo họ dẫn học sinh của mình đến đây, còn nữa, ta cũng có một vài học sinh thích nghiên cứu tri thức, ta cũng gọi bọn họ đến đây…”
Tần Quan chợt cười nói: “Ám U!”
Ám U đã xuất hiện bên cạnh ông lão.
Tần Quan cười nói: “Lão tiên sinh, kể từ bây giờ, hắn sẽ nghe theo dặn dò của ngươi, ngươi cần gì, cứ trực tiếp nói với hắn, hắn sẽ giúp ngươi làm”.
Ông lão nhìn Ám U, sau đó vội nói: “Được được!”
Tần Quan quay người nhìn Diệp Huyên: “Có thể xây dựng thư viện rồi!”
Diệp Huyên gật đầu.
Tần Quan dẫn Diệp Huyên đến ngọn núi lúc trước hắn đã chọn, Tần Quan nhìn xung quanh, sau đó gọi một tiếng: “Ban Công!”
Vừa dứt lời, Ban Công đã xuất hiện trong sân.
Tần Quan nhìn xung quanh ngọn núi, sau đó nói: “Một tháng, ta muốn một thư viện chứa đủ một triệu người, xây dựng xa hoa, kết cấu phải lớn, còn nữa, trận pháp phòng ngự gì đó cũng phải bày bố, dùng đại trận phòng ngự tốt nhất!”
Ban Công nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621731/chuong-9939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.