Diệp Huyên đột nhiên nói: “Vảy của Nhị Nha rất cứng rắn, có phải chính là nói, cô bé đang không ngừng lột xác chính mình?”
Thanh Nhi nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: “Ca, huynh thật thông minh!”
Diệp Huyên: “...”
Thanh Nhi nói: “Nha đầu điên kia chính là đang tu hành, sau đó dựa vào tu hành không ngừng làm cho vảy của mình liên tục lột xác, sau khi đến một giới hạn nhất định, nó có thể kiên cố không phá vỡ nổi. Tu hành, chính là lặp đi lặp lại không ngừng niết bàn trùng sinh!”
Nói xong, nàng nhìn sang Tần Quan: “Khoa học kỹ thuật và võ đạo vốn là một thể, hai thứ có thể hỗ trợ lẫn nhau! Về phần làm thế nào để khiến vật chất thật sự đạt đến trình độ bất diệt, đây là chuyện ngươi nên suy nghĩ.”
Tần Quan trầm giọng nói: “Có cách nào rất tốt lại tương đối đơn giản không?”
Thanh Nhi lạnh lùng nói: “Không biết!”
Tần Quan nhìn về phía Diệp Huyên, ra sức đưa mắt ra hiệu với Diệp Huyên.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nhìn về phía Thanh Nhi: “Thanh Nhi... Muội chắc chắn biết, đúng không?”
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Đương nhiên!”
Khoé miệng Tần Quan khẽ giật giật.
Thanh Nhi nhìn về phía Tần Quan: “Ngươi đã dùng cách gì để chứa vô số trận pháp vào trong bộ giáp này?”
Tần Quan trầm giọng nói: “Nén!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621663/chuong-9917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.