Cũng chỉ như vậy!
Kỳ Tỉ Thiên nhìn Thanh Nhi, không nói gì.
Khi không đánh lại người khác, cái miệng này vẫn là ngậm chặt thì tốt hơn. Phải biết rằng, vị ở trước mặt này không phải người tốt gì!
Thanh Nhi quay đầu nhìn Thanh Khâu ở phía xa, Thanh Khâu lúc này cũng đang nhìn nàng.
Hai người nhìn nhau, nhưng không nói gì.
Thanh Nhi quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Đi dạo một chút!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Nói xong, hai huynh muội đi về phía xa.
Mà lúc này, Diệp Huyên dường như nghĩ đến điều gì, hắn quay đầu nhìn về phía Tần Quan cách đó không xa: “Đến đây!”
Nghe vậy, Tần Quan đầu tiên là ngẩn người, sau đó vội vàng cười nói: “Được!”
Nói xong, nàng ta vội vàng đi theo.
Cứ như vậy, trước ánh mắt của mọi người, ba người họ đi về phía xa!
Giữa sân, Đinh Thược Dược nhìn ba người, nhẹ giọng nói: “Kết thúc rồi sao?”
Thanh Khâu lắc đầu.
Đinh Thược Dược quay đầu nhìn về phía Thanh Khâu: “Vì sao?”
Thanh Khâu nhẹ giọng nói: “Vô Biên Chủ vẫn chưa chết!”
Nghe vậy, Đinh Thược Dược trầm mặc.
Một bên, An Lan Tịnh đột nhiên xoay người rời đi, thấy thế, Đinh Thược Dược vội vàng hỏi: “Tiểu An, đi đâu?”
An Lan Tịnh cũng không quay đầu lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621653/chuong-9914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.