Người đàn ông trung niên khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan nói: "Ta nói lời sẽ giữ lời! Nếu chết trận, ta đền gấp năm!"
Người đàn ông trung niên gật đầu: "Ta tin Tần cô nương".
Minh Tân đột nhiên hỏi: "Các hạ, ngươi chắc chắn chưa?"
Người đàn ông trung niên nhìn về phía Minh Tân: "Nếu cô nương cũng lấy ra được nhiều tiền như vậy thì ta đồng ý giúp cô".
Minh Tân im lặng.
Một tỉ Trụ Nguyên Mạch?
Đây thật sự là một khoản tiền lớn, linh khí ở vũ trụ vô biên vốn đã ít ỏi, lại thêm Đế quốc Thần Minh bọn họ đã ngủ say lâu như thế nữa, bởi vậy nàng ta căn bản không thể đào ra được chừng ấy tiền! Cho dù có đào ra được thì cũng không cam lòng cho đi!
Người đàn ông trung niên cười nói: "Cô nương, ta chỉ nhận tiền, không nhận người".
Nói xong, ông ta đột nhiên biến mất.
Xoẹt!
Thời không trước mặt Minh Tân đột nhiên nứt ra, một thanh trường thương xé không lao đến.
Minh Tân híp mắt lại: "Chỉ sợ ngươi có mạng kiếm tiền, nhưng không có mạng để tiêu!"
Nói xong, cơ thể nàng ta hơi rung lên, vọt thẳng ra ngoài.
Bắt đầu đại chiến!
Phía xa, Diệp Huyên và Tần Quan quay đầu nhìn ông lão cầm trường mâu kia, thấy Tần Quan nhìn mình, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621453/chuong-9840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.