Nói rồi, nàng ta lắc đầu nở nụ cười: "Mấy cái tiểu tiết này đến lúc đó giao cho cấp dưới làm là được. Mà bây giờ điều cần làm là ngươi mau bảo Thanh Khâu chọn một vài người biết đánh đấm đến Vô Biên Thành thành lập thư viện đi".
Nói xong, nàng ta nhìn Diệp Huyên: "Được lòng dân, sẽ có cả thiên hạ!"
Diệp Huyên gật đầu: "Đã hiểu!"
Tần Quan bỗng quay người lại: "Người của ta đến rồi".
Vừa dứt lời, một ông lão đột nhiên bước từ xa đến, ông lão đi đến trước mặt Tần Quan rồi chậm rãi quỳ xuống, run giọng nói: "Bái kiến Các chủ".
Rồi quay sang thi lễ cung kính với Diệp Huyên: "Bái kiến Diệp công tử".
Tần Quan cười: "Đứng lên đi".
Ông lão chậm rãi đứng dậy, nhưng vẫn cúi thấp người.
Tần Quan nói: "Giới thiệu cho ngươi, đây là lão Tiền, là một quản sự dưới trướng ta, rất am hiểu việc buôn bán kinh doanh".
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Chào lão Tiền".
Lão Tiền vội đáp: "Chào Diệp công tử".
Tần Quan cười cười, sau đó lấy một chiếc nhẫn chứa đồ ra đưa cho lão Tiền: "Trong vòng một tháng, phải dẫm bẹp thương hội Vô Biên".
Lão Tiền nhận lấy nhẫn chứa đồ rồi nghiêm mặt nói: "Nửa tháng là đủ".
Tần Quan cười: "Tốt lắm!"
Diệp Huyên có chút ngạc nhiên: "Làm sao dẫm bẹp thương hội Vô Biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621361/chuong-9807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.