Không có tiền!
Tần Quan hơi nhíu mày: “Không có gì nữa?”
Ông lão tóc bạc gật đầu: “Đúng vậy!”
Tần Quan đảo mắt nhìn xung quanh, sau đó nàng ta lấy ra một cái la bàn, la bàn hơi rung lên rồi im lặng trở lại.
Tần Quan quay đầu nhìn Diệp Huyên với vẻ bất đắc dĩ: “Không có gì cả!”
Diệp Huyên cũng hơi cạn lời.
Ông lão tóc bạc đột nhiên nói: “Truyền thừa, chúng ta có truyền thừa!”
Tần Quan lắc đầu: “Ta lấy truyền thừa cũng chẳng có tác dụng gì, vì ta không tu luyện! Còn Diệp công tử… hắn lấy truyền thừa cũng vô dụng”.
Ông lão tóc bạc còn muốn nói gì đó thì Tần Quan lại nói: “Chúng ta đi thôi!”
Diệp Huyên gật đầu.
Hai người lập tức muốn rời đi.
Ông lão tóc bạc đột nhiên nói: “Hai vị, đây là truyền thừa đấy, chúng ta có truyền thừa, hai vị…”
Tần Quan đột nhiên dừng bước, nàng ta xoay người nhìn về phía ông lão: “Nếu ông cho không, chúng ta lấy cũng được, còn nếu không phải thì chúng ta cũng không cần!”
Ông lão tóc bạc tỏ vẻ ngạc nhiên: “Cô nương, cô…”
Diệp Huyên cười ngắt lời ông ta: “Tiền bối, ông phải hiểu! Cổ Khí Tông được Vô Biên Chi Chủ ra lệnh trấn giữ phương Bắc, mà lúc đối phương tiêu diệt các ông, Vô Biên Chi Chủ không hề ngăn cản, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621339/chuong-9798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.