Tinh Đạn!
Phải thừa nhận rằng dù là Diệp Huyên thì cũng phải sợ Tinh Đạn.
Uy lực của nó thật sự quá đáng sợ.
Thái Linh tộc đã bị thứ này san bằng ngay tại chỗ đấy!
Mà dù là Võ Quân lớn mạnh khi đứng trước Tinh Đạn này cũng vẫn khiếp sợ.
Nghe thấy câu hỏi của Diệp Huyên, Tần Quan cười hì hì: “Không bán. Nhưng nếu ngươi muốn thì ta có thể tặng cho ngươi hai quả”.
Diệp Huyên lập tức nói ngay: “Ta muốn”.
Da mặt?
Hắn không có!
Tần Quan cười: “Được”.
Nói xong nàng ta lấy hai quả Tinh Đạn ra đưa cho Diệp Huyên.
Diệp Huyên vội vàng cất đi.
Thứ này vào thời khắc mấu chốt có lẽ có thể cứu được mình, quan trọng nhất là nó có khả năng công kích tập thể! Ném ra một quả cũng đủ dễ dàng huỷ diệt một thế giới.
Đồ tốt!
Diệp Huyên cất Tinh Đạn, dường như nghĩ đến điều gì, hắn quay đầu nhìn về phía xa xa: “Di tích kia liệu có bị phả huỷ không?”
Tần Quan lắc đầu: “Không!”
Diệp Huyên nhìn Tần Quan: “Uy lực lớn như vậy…”
Tần Quan cười: “Thế lực này không đơn giản đâu”.
Diệp Huyên quay đầu lại nhìn, chẳng bao lâu hắn đã cau mày ngay, vì hắn phát hiện sau khi toà đại điện kia bị phá huỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621332/chuong-9795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.