am thanh niên này lấy trong túi ra một bao thuốc, đưa cho Lý Phong một điếu.
Lý Phong khẽ lắc đầu, cười nói: "Tôi không hút thuốc, cám ơn".
Chàng trai hít một hơi thật sâu, quay đầu nhả khói về phía cây cối rậm rạp gần đó.
Dựa vào lan can, cậu ta nói với Lý Phong: "Người anh em, tôi thấy anh giống tôi. Anh cũng gặp chuyện đau đầu như tôi à?"
Lý Phong khẽ gật đầu: "Đúng vậy, đau đầu kinh khủng. Đau đầu đến mức tôi không biết phải đối mặt ra sao nữa".
"Hai chúng ta chắc là bị bệnh giống nhau rồi. Giờ tôi cũng muốn tìm người nói chuyện. Dù sao anh không biết tôi, tôi cũng không biết anh. Chúng ta không cần biết danh tính của nhau, để tôi kể chuyện của tôi cho anh nghe? "
Lý Phong gật đầu: "Ừ".
Người thanh niên mỉm cười và nói: "Tôi sẽ không cho anh biết tên của tôi. Biệt danh của tôi là Loa Nhỏ".
Lý Phong nhìn đối phương khẽ chớp mắt, sau đó cười nói: "Tại sao lại gọi là Loa Nhỏ? Chẳng lẽ cậu làm việc ở đài phát thanh truyền hình? Hay là trong tên của cậu có từ nào liên quan đến cái loa à?"
Nghe Lý Phong nói, người thanh niên đột nhiên cười lớn: "Người anh em, anh ngây thơ quá. Tên của tôi không liên quan gì đến loa cả. Sở dĩ họ đặt cho tôi biệt danh như vậy là vì tôi thổi rất giỏi".
Lúc Loa Nhỏ nói còn cố ý lè lưỡi ra, lay động một chút trên không khí, Lý Phong trong giây lát đã hiểu ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620973/chuong-9675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.