Diệp Huyên cười nói: “Ta chính là không cần mặt mũi, ha ha!”
Kiếm đen: “…”
Tông Bạch: “…”
“Cái tên nhà ngươi, đúng là thú vị!”
Ngay lúc này, trong đại điện lơ lửng kia, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.
Kiếm đen lập tức bay đến trước mặt người đàn ông: “Chủ nhân!”
Nhìn thấy người đàn ông trung niên, vẻ mặt Tông Bạch lập tức trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Diệp Huyên nhìn người đàn ông trung niên, chỉ im lặng.
Người đàn ông trung niên quan sát Diệp Huyên, cuối cùng, ông ta nhìn sang bút Đại Đạo bên hông Diệp Huyên, cười nhẹ: “Bút Đại Đạo!”
Diệp Huyên gật đầu.
Người đàn ông trung niên lại nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, nhìn thấy kiếm Thanh Huyên, ánh mắt ông ta chợt có chút nặng nề và phức tạp.
Lúc này, Tông Bạch ở bên cạnh đột nhiên nói: “Các hạ là?”
Người đàn ông trung niên cười nói: “Tông chủ Ma Kiếm Tông!”
Tông Bạch nhíu mày: “Trước giờ chưa từng nghe đến!”
Người đàn ông trung niên cười xòa: “Chưa từng nghe đến cũng bình thường, Ma Kiếm Tông cách hiện tại ít nhất cũng hơn trăm triệu năm, thời gian trăm triệu năm này, đúng là vật còn người mất!”
Hơn trăm triệu năm!
Diệp Huyên kinh ngạc trong lòng, trăm triệu năm trước đã có cao thủ mạnh cỡ này, vậy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620712/chuong-9564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.