Nói đến đây, ánh mắt gã ta có chút căm hận: “Loài người này, chết không đáng tiếc!”
Diệp Huyên vội gật đầu: “Chết không đáng tiếc!”
Thất thiếu gia nhìn Diệp Huyên: “Lần này, trong tộc đã giao cho ta một nhiệm vụ, bảo ta đến giết ngươi, hơn nữa còn phải diệt mười tộc ngươi”.
Diệp Huyên im lặng.
Thất thiếu gia bỗng nói: “Ta vốn dĩ cũng là làm như vậy, nhưng, từ lúc này, ta cảm thấy con người ngươi rất thành thật, là một người không tệ, vì vậy, ta quyết định rộng lòng nhân từ, ta muốn đưa ngươi về Tông tộc, đưa ngươi quay về, ta có thể báo cáo, ngươi có thể tránh được họa diệt mười tộc, ngươi cảm thấy thế nào?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ sau đó nói: “Nếu ta cùng ngươi quay về, Tông tộc sẽ giết ta sao?”
Thất thiếu gia gật đầu: “Có lẽ vậy!”
Diệp Huyên im lặng.
Thất thiếu gia nhìn Diệp Huyên: “Thực lực Tông tộc ta, ngươi không thể tưởng tượng nổi, nếu ngươi không cùng ta quay về, vậy thì Tông tộc ta nhất định sẽ giết sạch giới này và toàn bộ người có quan hệ với ngươi. Đến lúc đó, người chết không chỉ ngươi, mà còn có toàn bộ sinh linh của vũ trụ này!”
Diệp Huyên im lặng một lúc rồi nói: “Ta cũng ngươi quay về!”
Thất thiếu gia gật đầu: “Vậy đi thôi!”
Diệp Huyên cười nói: “Được!”
Nói đi là đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620679/chuong-9552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.