Vừa dứt lời, hắn lập tức đưa Tiểu Tháp biến mất tại chỗ, sau đó, hắn và Tiểu Tháp đã xuất hiện ở một vùng tinh vực chưa biết.
Diệp Huyen liếc nhìn xung quanh, sau đó cưới nói: “Tiểu Tháp, ta dùng Tiểu Hồn đánh ngươi, không vấn đề gì chứ?”
Tiểu Tháp cười ha ha: “Ta vô địch, người cứ tùy ý!”
Diệp Huyên: “…”
Âm thanh của bút Đại Đạo lập tức vang lên: “Ông đây trước giờ chưa từng thấy tháp nào ngông cuồng như vậy… Làm trò gì vậy chứ!”
Tiểu Tháp khinh thường khẽ cười: “Một cây bút thấp kém, mà cũng dám bình phẩm ta, đúng là nực cười, cho dù là người hay vật, điều đáng tiếc nhất chính là trong lòng bản thân không biết tính toán, cũng chính là vô tri, bút Đại Đạo vô tri như ngươi, có biết ông đây là ai không? Tháp, đệ nhất tháp khắp chư thiên vạn giới này! Trước có Tiểu Tháp ta sau có trời, ngươi hiểu không?”
Diệp Huyên: “…”
“Chết tiệt!”
Bút Đại Đạo đột nhiên không nhịn được nữa: “Trước có ngươi sau có trời? Ngươi điên rồi sao?”
Tiểu Tháp lạnh giọng đáp: “Vô tri!”
Bút Đại Đạo: “…”
Diệp Huyên ở bên cạnh lắc đầu khẽ cười: “Tiểu Tháp, chúng ta có thể bắt đầu rồi chứ?”
Tiểu Tháp nói: “Tiểu chủ, người ra tay trước đi! Vì ta sợ mình ra tay trước, ngươi sẽ không có cơ hội ra tay nữa!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620675/chuong-9548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.