ra ngoài leo núi thì anh ta cũng ăn mặc chỉnh tề, tóc vuốt keo.
Anh ta hất nhẹ ngọn tóc rủ xuống trước trán mình sau đó tỏ vẻ phóng khoáng đi đến trước mặt Hứa Mộc Tình.
Anh ta lịch sự hỏi cô: "Người đẹp à, mọi người cũng đến đây thám hiểm à?"
"Tôi tên Trương Trường Quan, tôi đến đây hai ngày rồi".
"Cái hang động này chúng tôi đã dò hơn nửa đường rồi, nếu theo chân chúng tôi thì mọi người không phải đi lòng vòng".
Vẻ mặt Hứa Mộc Tình vô cảm.
Nhưng lúc cô nói chuyện, giọng nói trong trẻo của cô khiến đám người cả trai lẫn gái ngậm miệng lại.
Dường như nghe giọng của Hứa Mộc Tình, bọn họ như đang nghe thấy tiếng nhạc thánh thót, không chút tạp âm.
"Không cần, chúng tôi tự có cách dò đường, mà có chồng tôi ở đây, không cần người khác giúp".
Hứa Mộc Tình vừa mở miệng đã nhắc đến ông xã khiến đám đàn ông ở đây tiếc đứt ruột.
Nhưng Trương Trường Quang cũng không vì những lời này của cô mà lùi bước.
Theo anh ta thấy thì Hứa Mộc Tình chỉ đang tìm cớ mà thôi.
Đám người bọn họ cũng chỉ có hai tên đàn ông.
Quần áo Lý Phong mặc trên người toàn là hàng chợ, nhìn giống người hầu hơn.
Mà nhìn Hứa Hạo Nhiên chả giống người nắm thóp được đại mỹ nhân như Hứa Mộc Tình.
Cái kiểu lí do của Hứa Mộc Tình á, anh ta chẳng lạ gì.
Mấy cô gái rụt rẻ giữ kẽ ra ngoài hay có thói quen tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620656/chuong-9537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.