Ba người nhìn Diệp Huyên, nhưng vẫn không nói gì.
Diệp Huyên cười nói: “Ba vị, ta xin nói thẳng, tâm lý này của các vị không ổn đâu, bây giờ chúng ta còn chưa đến di tích Đạo Thần mà các vị đã bắt đầu đề phòng và nghi ngờ nhau rồi, có thể tưởng tượng nếu đến di tích Đạo Thần, chúng ta nhất định sẽ ra tay với nhau”.
Sau đó, hắn lại nói: “Di tích Đạo Thần không có nguy hiểm gì sao?”
Ba người vẫn im lặng.
Diệp Huyên cười nói: “Hơn nữa, các vị đều tự tin có thể tiêu diệt ba người còn lại à?”
Ba người vẫn im lặng.
Diệp Huyên tiếp tục nói: “Ta cảm thấy hợp tác tốt hơn là nghi ngờ và đề phòng, các vị thấy sao?”
Lúc này, người đàn ông bên trái chợt cất lời: “Tần Du!”
Người đàn ông bên phải cũng nói: “Chu Phàm!”
Cô gái ở giữa nhìn Diệp Huyên, khẽ mỉm cười: “Tiêu Ngọc Nhi!”
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Chúng ta xuất phát đến di tích Đạo Thần thôi!”
Nói xong, ba người đi tới một vùng tinh không, Tiêu Lan kia lại xuất hiện trước mặt Diệp Huyên một lần nữa, sau lưng ông ta là một chiếc tàu vũ trụ.
Tiêu Lan khẽ mỉm cười: “Bốn vị, lần này đến di tích Đạo Thần đường xá xa xôi, vì thế Tiên Bảo Các ta chuẩn bị cho các bị một chiếc tàu vũ trụ, tàu vũ trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620395/chuong-9460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.