ả là do số mệnh, nhóc có thực lực như vậy có lẽ là vì trước kia đã thay đổi dòng thời gian rồi".
"Đây là một vòng lặp vô tận, chỉ sợ sau này sẽ không bao giờ thoát ra được".
Lý Phong dửng dưng nói: "Nếu không gặp Tình Tình có lẽ tôi sẽ như ông nói, vĩnh viễn không thoát ra được".
"Nhưng chỉ cần có cô ấy ở bên, trong lòng tôi luôn tràn ngập ánh sáng".
"Mà nhờ lời của sư phụ, sư nương sắp đuổi đến rồi đấy, khoảng bốn mươi năm giây nữa bà ấy sẽ đến đây".
"Ôi vãi!", Từ Lão Quái chửi một tiếng, ôm chặt Lý Phong nhỏ vào lòng, lao vút qua Lý Phong như một trận gió.
Lúc rời đi ông ấy còn tức giận nói với Lý Phong một câu: "Thằng nhóc thối, đến sư phụ mà cũng dám bẫy. Nhóc chờ đó, mấy chục năm sau sư phụ sẽ đì nhóc ra bã".
Lý Phong cười nhún vai, vẻ mặt dửng dưng, hai tay đút túi, lúc anh bước đi trong con hẻm, người anh lớn dần lên rồi biến mất trong không khí.
Lý Phong cũng không hoàn toàn biến mất, anh chỉ tàng hình ở bên Hứa Mộc Tình mà thôi.
Lý Phong đã dùng một cách khác lạ để đưa Hứa Mộc Tình về quá khứ.
Bình thường về quá khứ vẫn giữ nguyên hình dáng của mình.
Nhưng anh đã biến bản thân và Hứa Mộc Tình thành dáng vẻ trẻ con.
Thực ra có hai lý do, vừa nãy Từ Lão Quái cũng nói, sâu trong lòng bọn họ có mấy việc phải làm xong hoặc là buông bỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620342/chuong-9442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.