Tiêu phu nhân nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Tiên Bảo Các giải quyết không công bằng, ta không phục”.
Vừa nói bà ta vừa tức tối chỉ vào Diệp Huyên: “Hắn giết người ở Tiên Bảo Thành, theo quy định của Tiên Bảo Thành thì phải giết chết rồi treo trên tường thành, hắn…”
Ông lão đi đầu đột nhiên tức giận nói: “Im miệng!”
Dứt lời, ông ta phất tay áo, một lực lưỡng đáng sợ bộc phát ra.
Ở đằng xa, sắc mặt Tiêu phu nhân hơi thay đổi, bà ta bỗng tung ra một quyền.
Bùm!
Tiêu phu nhân bị đẩy lùi lại cả mấy trăm trượng.
Sau khi dừng lại, sắc mặt bà ta càng khó coi hơn: “Tại sao? Tại sao? Tại sao hắn phá lệ mà các ông còn bao che cho hắn? Không công bằng! Thế đạo này không công bằng!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Trời ơi, hình như là các người gây sự trước mà? Vả lại bà còn cố ý khích ta để ta giết nam sủng của bà… Sao bây giờ bà lại làm như ta là kẻ tội ác tày trời vậy?”
Tiêu phu nhân nhìn Diệp Huyên đau đáu: “Quy định của Tiên Bảo Thành là không được ra tay, ra tay là phá vỡ quy tắc của Tiên Bảo Các, ta chỉ dùng miệng chứ không dùng tay, nhưng ngươi đã ra tay rồi! Tiên Bảo Các không xử lý ngươi, đất trời khó dung! Còn nữa, Tiên Bảo Các đặt ra tiền lệ này là đã phá lệ, sau này còn ai tuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620301/chuong-9422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.