Mẹ kiếp!
Tên này giàu đến vậy à?
Diệp Huyên đột nhiên nói: "Không chơi nổi à?"
Thanh niên liếc mắt nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.
Diệp Huyên lạnh lùng nói: "Đã nghèo thì đừng đi đánh nhau".
Nói xong, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, tiếp tục tu luyện.
Thanh niên trầm mặc một lát rồi nói: "Ta không có nhiều Trụ Mạch như vậy, hay chúng ta cược ít hơn đi?"
Diệp Huyên mở mắt nhìn đối phương: "Ngươi có bao nhiêu?"
Thanh niên do dự một lúc rồi nói: "Ba triệu!"
Diệp Huyên giận tím mặt: "Chỉ có ba triệu mà cũng tới tìm ta? Ngươi đang sỉ nhục ta đấy à?"
Thanh niên: "..."
Diệp Huyên lại nói: "Ít quá, không đánh!"
Thanh niên cả giận nói: "Chỉ là luận võ thôi, ngươi cần gì phải làm thế?"
Vẻ mặt Diệp Huyên rất bình tĩnh: "Luận võ không tốn thời gian à? Thời gian với ngươi có lẽ không là gì, nhưng với ta thì nó vô cùng quý báu!"
Thanh niên đang muốn nói chuyện thì Diệp Huyên cắt ngang: "Thôi vậy đi, ngươi tăng lên mười triệu thì được".
Thanh niên nhìn Diệp Huyên: "Ngươi tự tin như thế?"
Diệp Huyên hỏi ngược lại: "Ngươi không tự tin như thế?"
Thanh niên nhìn Diệp Huyên, một lát sau nói: "Ngươi chờ đấy!"
Nói xong, gã quay người rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620217/chuong-9394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.