Diệp Huyên quay đầu nhìn Ngạn Bắc, Ngạn Bắc im lặng một lát rồi nói: “Nàng là người của Tu La Thành, cũng là cháu gái của Thành chủ đương nhiệm, nhưng mười mấy năm trước, nàng đoạn tuyệt với Tu La Thành, đấu tranh rời khỏi nơi đó. Còn việc vì sao lại xảy ra mâu thuẫn, Ngạn tộc ta từng điều tra chuyện này, nhưng không điều tra được gì”.
Diệp Huyên nhìn về phía Tú Phạn: “Vì sao lại đoạn tuyệt với Tu La Thành?”
Nét mặt Tú Phạn chợt trở nên dữ tợn, đôi mắt đỏ tựa như máu: “Tên súc vật kia giết mẹ ruột của ta, còn muốn làm nhục ta!”
Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt: “Những lời cô nói là thật sao?”
Tú Phạn nhìn thẳng vào Diệp Huyên: “Ta xin thế bằng máu huyết và linh hồn của mình, nếu có nói dối nửa câu…”
Nói đến đây, nàng ta chỉ vào bút Đại đạo của Diệp Huyên: “Nếu có nói dối nửa câu, thì cứ để cây bút này giết chết ta!”
Bút Đại đạo khẽ rung lên.
Oanh!
Linh hồn Tú Phạn chợt run rẩy không ngừng, nhưng cũng nhanh chóng bình thường trở lại!
Diệp Huyên im lặng.
Bút Đại đạo nói với hắn rằng cô gái trước mắt không nói dối.
Ngạn Bắc đột nhiên nói: “Nàng có thần thể Huyền Âm rất hiếm thấy, nếu song tu với nàng có thể bớt đi một trăm nghìn năm khổ tu”.
Thần thể Huyền Âm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620123/chuong-9364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.