Diệp Huyên thầm hoảng hốt!
Người phụ nữ này mạnh thế!
Diệp Huyên đột nhiên cầm lấy bút Đại đạo, sau đó vung tay: “Định!”
Oanh!
Thời không hỗn loạn xung quanh lập tức bình thường trở lại!
Bút Đại đạo: “…”
Nhìn thấy cảnh này, con người của cô gái kia chợt co lại, trong mắt lộ vẻ kiêng dè.
Diệp Huyên nhìn cô gái: “Cô biết cướp đồ của người khác là không tốt không?”
Cô gái nhìn chằm chằm cây bút trong tay Diệp Huyên, không nói một lời.
Lúc này, Diệp Huyên đã đi tới trước mặt nàng ta, cô gái nắm chặt lấy thanh đao trong tay, nàng ta rất đề phòng.
Chỉ cần Diệp Huyên có hành động khác thường, nàng ta sẽ lập tức xuất đao!
Diệp Huyên nhìn thanh đao trong tay cô gái, sau đó nói: “Có thể cho ta mượn đao của cô một lát không?”
Cô gái híp mắt lại, trong mắt thoáng hiện lên sát khí.
Diệp Huyên lập tức nói: “Cô xem đi, cô cũng không muốn cho ta mượn đao, nhưng lại muốn mượn bút của ta, cô cảm thấy thế là bình thường sao? Làm người phải đặt mình vào vị trí của người khác mà suy nghĩ, cô…”
Cô gái đột nhiên cầm lấy loan đao bên hông, sau đó đưa cho Diệp Huyên.
Nét mặt Diệp Huyên cứng đờ.
Mẹ kiếp?
Sao cô không làm theo kịch bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620100/chuong-9355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.